Ngay cả những người nhiều năm sống ở TP. Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk cũng chưa chắc biết đến thác Nhà Đèn – nơi có 2 bậc thác rất ngoạn mục, cùng cảnh quan đậm chất đại ngàn, ít có dấu chân người.
“Thác nhà đèn” khoảng 7 m và rộng trên 30 m, nằm trên suối Ea Tam, địa phận phường Tân Lập, thành phố Buôn Ma Thuột. Đây là thác tự nhiên, nhưng từ trước giải phóng đã được xây một bờ bê tông chạy ngang mặt thác.
Thác chảy giữa hai bờ cây cối um tùm của suối Ea Tam, đa phần là cây rừng tự nhiên còn sót lại. Có cây phủ tán rộng hàng chục mét, sát xuống dòng nước.
Hơn 200 mét về phía hạ nguồn là bậc 2 của thác Nhà Đèn. Thác rộng khoảng 17 mét và cao khoảng 5 mét.
Rễ cây bện cuộn phủ kín bờ để chống lại sức nước xói mòn.
Thác còn nguyên vẻ tự nhiên, khó tiếp cận vì những rặng tre gai mọc khá dày hai bên bờ
Mặc dù nằm ngay trong thành phố, chảy ầm ào suốt ngày đêm, nhưng dường như thác Nhà Đèn ít được biết đến. Cả một đoạn dài nối 2 bậc thác, khung cảnh như một vùng quê yên ả, với lá me bay, nắng hàng cau.
Một nếp nhà sàn Ê-đê cửa đóng then cài gần thác Nhà Đèn.
Trải nghiệm thú vị một ngày với bốn mùa tại xứ sở Đại ngàn
Những ngày cuối năm miền Bắc chìm trong rét buốt cắt da thịt, nhưng Buôn Ma Thuột, Đăk Lăk thuộc Tây Nguyên nắng vẫn vàng ruộm sóng sánh như những hũ mật ong, gió Tây Nguyên lồng lộng thổi, trời Tây Nguyên cao tít, trong vắt, xanh biếc như nước biển. Giữa nắng gió Tây Nguyên, mình thấy mình nhỏ bé và cô đơn.Trải nghiệm thú vị tại Buôn Ma Thuột. Check in tại chân cột điện gió tại huyện Eahleo, Đăk Lăk.
Đến một vùng đất mới, người sành ăn thì say mê ẩm thực, người lại bị hấp dẫn bởi văn hoá, lối sống, con người. Còn mình, thời tiết một ngày có 4 mùa là điều thu hút mình nhất khi tới Buôn Ma Thuột. Này nhé, từ đêm khuya cho tới sáng có thể coi là mùa Đông sang. Trời lạnh buốt và có nhiều sương mù. Cái lạnh không tái tê như mùa Đông miền Bắc nhưng vẫn phải đắp một chiếc chăn bông mới yên tâm ngủ được. Sáng sớm sương dày đặc bồng bềnh bao phủ khắp không gian.
Đồi nương rộng thênh thang nhà chú mình tại thị trấn Eahleo, Đăk Lăk. Nơi đây bầu trời xanh ngắt như biển.
Khoảng hơn 8h khi mặt trời đã lên, xua tan đám sương mù bạn sẽ thấy như mùa Xuân ấm áp gõ cửa. Những ánh nắng vàng ươm như kén tằm xiên qua những lớp sương mù, làm thức dậy những cánh rừng cà phê, hay những loại cỏ hồng sau giấc ngủ đông buổi tối.
Tầm 11h trưa, bạn sẽ có cảm giác như mùa Hè ập tới, nhiệt độ tăng nhanh, bầu trời xanh ngắt. Cái nắng không khắc nghiệt như mùa hè Hà Nội, mà cứ nồng nàn đến lạ.
5h chiều sẽ đón mùa Thu với không khí mát mẻ, dịu dàng. Mùa này Buôn Ma Thuột - Xứ sở Đại ngàn với những đồng cỏ khô vàng trên nền đất đỏ Bazan khiến mình như đang lạc vào một cánh đồng cỏ mênh mông ở Châu Phi vậy.
Dạo bước trên những con đường thành phố Ban Mê rộng thênh thang với những hàng cây cổ thụ, những cơ quan làm việc được sơn màu vàng nhẹ, nhuốm màu thời gian, lang thang thế nào lại lạc vào buôn Ako Dhong hay còn gọi là buôn Cô thôn của làng Ma Rin - một buôn làng của người Ê Đê. Vậy thì làm cốc café ở đây thôi.
Ly cà phê Ban Mê. Cà phê ở đây thơm ngon không nơi sánh bắng, đặc sánh mang màu cánh gián.
Về Ban Mê uống cà phê là đúng điệu rồi, cà phê được trồng ở vùng đất đỏ Bazan là đặc sản nổi tiếng nơi đây. Cà phê đặc quánh, mang màu cánh gián, thơm hương của nắng gió, vị của núi rừng.
Bún Chìa - đặc sản Buôn Ma Thuột.
Trước lúc bước vào, mình nghĩ Bún Chìa chắc như bún ngan bún bò ngoài Hà Nội thôi. Ai dè là cả cái đùi lợn to chà bá. Buôn Ma Thuột không chỉ nổi tiếng bởi cà phê bản địa, mà còn thu hút mọi người bởi những con thác hùng vĩ như thác Đray Nur, Đray Sáp Với những vách đá dựng đứng, thác nước trắng xóa ào ào đổ xuống từ độ cao trên 30m, làm nên không gian vừa hùng vĩ vừa thơ mộng.
Con đường khoảng 30 km từ Thác Dray Nur trở về thành phố đẹp như một bức tranh Hàn Quốc vào Thu khi hai bên là những vườn tiêu, vườn điều đang thay lá, lá xanh lá đỏ đan xen nhau tạo nên một khung cảnh lãng mạn như mơ như thực.
Thác Dray Nur hùng vĩ.
Đang vu vơ, thả hồn ngắm rừng điều lá đỏ thì trời bất chợt đổ cơn mưa rào. Mưa Tây Nguyên đến rất nhanh và ra đi cũng vội vàng chứ không lả lướt, đỏng đảnh như mưa Hà Nội.
Rời Buôn Ma Thuột, vội vã lên xe trở về thành phố. Cũng là giờ chiều rồi, chúng mình lững thững nhâm nhi những món ăn của miền đất cao nguyên như: bún đỏ, bún chìa, cơm gà, bánh canh cá dầm. Tối đến, lại cùng nhau thưởng thức những món ăn vặt như ngô nguyên bắp xào hành, ngô nướng.
Những chú mèo xinh xắn của một gia đình tại Buôn Cô Thôn.
Hôm sau, chúng mình tạm biệt Buôn Ma Thuột để tiến tới huyện Eahleo, Đăk Lăk ăn cỗ đám cưới nhà chú mình. Đám cưới ở đây cực vui, người dân thì vô tư, chân thành, dễ mến.
Trên hành trình nắng gió, chúng mình bắt gặp những con đường đất đỏ dốc đứng, 2 bên là những đồi thông vi vu, với những tán lá xoè rộng như cây nấm nhiều tầng, rừng cao su khẳng khiu trải rộng ngút ngàn. Chúng mình kéo cửa kính ô tô xuống để gió Tây Nguyên thổi tung làn tóc, để uống trọn cảnh sắc của Tây Nguyên, trong xe mọi người thốt lên "Wow, đẹp quá, đẹp không có lời nào tả được".
Vườn điều mùa thay lá đẹp như một bức tranh Hàn Quốc vào thu.
Cứ thế, quãng đường 80 km, chúng mình như bị Tây Nguyên đại ngàn làm cho mộng mị, và rồi như bị lạc lối bởi vẻ đẹp Tây Nguyên: vừa hoang sơ, vừa dịu dàng, vừa dữ dội lại đầy mộng mơ.
Theo Vietgiaitri.com