“Em đẹp thế Pleiku ơi! Trái tim tôi như muốn vỡ tan rồi
Không muốn nhìn vào đôi mắt ấy. Đôi mắt Pleiku, Biển Hồ đầy”
Ai đến Pleiku một lần mà quên được Biển Hồ xanh mênh mang trên mảnh đất cao nguyên vời vợi. Như một hạt ngọc huyền bí ẩn giữa đại ngàn, Biển Hồ khiến người ta liên tưởng đến đôi mắt đầy hoang hoải của cô thiếu nữ miền xa. Dịu dàng, e ấp nhưng cũng đủ đằm thắm để khiến bao kẻ phải say trong những cái chớp mi đầy mê hoặc, mà chỉ cần một lần chìm sâu trong đó cũng đủ để ta thương nhớ đến muôn đời.
Đôi mắt Pleiku, Biển Hồ đầy - Ảnh: Sưu tầm
Nơi khiến người phải say trong những cái chớp mi đầy mê hoặc - Ảnh: Lafepo
Ta tìm về Pleiku trong một ngày thu nắng rơi nhè nhẹ, cứ thế mà miên man trên những con đường nhựa phẳng lì xuyên hẻm núi gồ ghề, rồi men theo lối mòn của hàng thông vi vút tìm về vùng đất huyền thoại Tơ Nưng. Lạ thay, quãng đường đi tưởng chừng như rất hoang vu ấy lại có thể khiến kẻ lữ hành phải ngẩn ngơ khi bắt gặp một khung cảnh quá ư hùng vĩ nhưng cũng mơ mộng vô cùng.
Ta tìm về Biển Hồ trong một ngày thu nắng rơi nhè nhẹ - Ảnh: Trabui
Rồi chợt ngẩn ngơ khi bắt gặp một khung cảnh hùng vĩ nhưng cũng quá đỗi mộng mơ - Ảnh: Aumateur Pic
Đâu đó là những vách đá thẳng đứng nhuốm màu rêu phong theo năm tháng, cứ sừng sững giữa đất trời, chở che cho những loài cây dại sinh sôi. Và lẩn khuất giữa muôn trùng, trên những sườn đá xám ngoét bỗng nở rộ những đóa kim ngân vàng rực rỡ, tô điểm cho con đường dẫn ra bờ hồ một vẻ thơ tình. Để rồi khi lạc trên con đường ấy, người ta bỗng ngỡ như mình đang lạc một chốn thần tiên đầy huyền diệu, những rặng thông già lãng đãng hai bên, những cụm cây rừng xanh mướt, rồi khi làn sương mờ ảo phủ lên, tất cả trông như một bức họa, đẹp đến mơ màng.
Trên con đường nhỏ dẫn tới vùng đất Tơ Rưng huyền thoại - Ảnh: Sưu tầm
Đẹp như một chốn thần tiên huyền diệu đến không ngờ - Ảnh: Belovedfiora
Vậy là ta đã đặt chân đến Biển Hồ - hay còn được gọi với cái tên Hồ T’Nưng, một hồ nước ngọt nằm ở phía Tây Bắc thành phố Pleiku, cách trung tâm thành phố khoảng 7km. Biển Hồ T’Nưng được hình thành từ một miệng núi lửa khồng lồ, nằm trên một ngọn núi cao cao, lồng lộng giữa mây trời, khiến người ta có cảm giác như mình đang hòa mình trọn vẹn với thiên nhiên hùng vĩ của đại ngàn.
Để rồi khi đặt chân tới Biển Hồ rộng lớn - Ảnh: Tdhai
Về Biển Hồ T’Nưng, thả hồn trong không gian tươi mát của đất trời, rồi lắng nghe một huyền thoại xưa kể về sự tích của hồ, ta như quay ngược thời gian, trở về một thế giới cổ xưa, nơi có ngôi làng nhỏ trù phú, dân làng sống rất yên vui, hòa thuận. Rồi một ngày, núi lửa ập xuống vùi lấp buôn làng, những người còn sống sót khóc thương cho những người đã khuất, nước mắt chảy thành hồ, họ đặt tên là T’Nưng để giữ lại những kỷ niệm về buôn làng cũ.
Thả hồn giữa không gian thanh mát của đất trời - Ảnh: Diiemnguyenn
Ngược dòng thời gian tìm về một huyền thoại cổ xưa - Ảnh: Tamandreamer
Biển Hồ T’Nưng được ví như viên ngọc bích của núi rừng Tây Nguyên hùng vĩ. Dường như nơi ấy đẹp vào mọi thời khắc trong ngày. Bình minh lên, khung cảnh hiện ra lung linh trong làn sương mờ ảo diệu. Sương giăng mắc khắp mặt hồ, sương phủ lên khắp cỏ cây, để khi những ánh nắng đầu tiên của ngày ló dạng, len lỏi qua màn sương mờ tỏa xuống mặt hồ mênh mông đang gợn sóng, sưởi ấm vạn vật xung quanh, gọi cỏ cây thức sau một giấc ngủ dài. Súng, sen đua nhau khoe sắc, từng đàn chim ríu rít hòa ca, gió thổi miên man từ lòng hồ mát rượi. Tất cả dưới ánh nắng dịu ngọt của bình minh đều trở nên thơ tình đến lạ, nhưng cũng e ấp như cô gái đôi mươi, đẹp đến nao lòng.
Dường như Biển Hồ T’Nưng đẹp vào mọi thời khắc trong ngày - Ảnh: Thachca
Đó là buổi bình minh sương giăng lãng đãng - Ảnh: Sưu tầm
Rồi khi mặt trời đã lên cao, Hồ T’Nưng hiện lên xanh ngắt. Đó là màu xanh của mặt nước lặng yên hòa lẫn cùng màu xanh của cỏ cây và màu xanh của bầu trời êm dịu. Đâu đó trên cái nền thiên thanh ấy, những gợn mây trắng hiền hòa ẩn hiện như những nét chấm phá đầy ngầu hững của mẹ thiên nhiên.
Là lúc mặt trời lên, màu xanh bao phủ ngút ngàn - Ảnh: Trung.nguyen
Nhưng nhiều người lại thích khung cảnh Hồ T’Nưng trong ánh nắng ma mị của buổi ban chiều. Khi hoàng hôn buông xuống, nắng chuyển màu đỏ nhuộm cả một khoảng trời, dát lên mặt hồ một lớp màu vàng huyền ảo. Bỗng từ đâu, một chiếc thuyền câu rẽ sóng, đẩy những gợn nước long lanh thành trăm ngàn mảnh vàng rực rỡ, lan dần lan dần tới mãi phía xa.
Hay lúc hoàng hôn nắng vàng ma mị - Ảnh: Sưu tầm
Trở thành kẻ lãng du trên chiếc thuyền độc mộc xuôi dòng - Ảnh: Sưu tầm
Để đê mê trong những giấc mộng giữa mây ngàn - Ảnh: Sưu tầm
Đẹp như vậy đó, thực không hổ danh là đôi mắt ngọc của đại ngàn Tây Nguyên hùng vĩ. Ai quên được một lần trở thành kẻ lãng du tới Biển Hồ T’Nưng, được ngồi trên chiếc thuyền độc mộc, phiêu du giữa khói sương bãng lãng rồi tắm mình trong làn nắng ngọt lành, nhẹ nhàng nhìn ngắm cỏ cây hoa lá đang khoe sắc bên mặt hồ, lắng nghe tiếng chim trời kêu da diết, để hồn vào lạc cảnh, đê mê trong những giấc mộng giữa mây ngàn.